Dịch: meomoon86
Beta: Tùy Nhã
Minh Đồng ăn rất ngon miệng, cơm xào trứng hôm nay còn ngon hơn khi ở tiểu điếm thành đông, mùi vị khiến người người yêu thích, rõ ràng phòng ăn ở Vương phủ tốt hơn nhiều so với phòng ăn nhỏ kia bao nhiêu.
Dưới sự phân phó của Minh Đồng, đồ ăn lần nào cũng phải tự tay nam nhân trực tiếp mang tới. Lâu dần cho dù quan hệ không phải là hòa hợp cũng không đến mức chán ghét..
“Này, ngươi... Cái đó, trở lại đây”
Minh Đồng mở miệng muốn gọi hắn lại nhưng hắn bất ngờ phát hiện đến bây giờ, kể ra đã mấy tháng sống chung mà hắn còn chưa biết tên của người nọ, Minh Đồng nhìn mặt người nọ đầy nghi vấn, trong lòng cũng cảm thấy áy náy, “Nói cho Bổn vương biết tên của ngươi.”
“Nốt ruồi đen, mọi người đều gọi tên ta là vậy.”
Bổn vương giống những người khác không, Minh Đồng oán thầm một câu, mắt phượng bắt đầu có vài phần giận dữ oán hận: “Chẳng lẽ Bổn vương không xứng để biết tên ngươi?”
“Vương gia sao lại nói vậy, kì thật tên của ta với con người ta không tương xứng.” Trên khuôn mặt đen thui của nam nhân có vài phần ửng đỏ sau đó bắt đầu lộ ra thần sắc ngượng ngùng.
Minh Đồng bị câu nói đó làm cho hứng thú mà đùa dai, hắn rướn người về phía trước, đôi mắt xinh đẹp hơi híp lại, nói: “Chẳng lẽ là một cái tên phong nhã mỏng manh.”
“Ơ, Vương gia ngài thật là lợi hại!” Ánh mắt nam nhân tràn đầy sự ngưỡng mộ, gật đầu liên tục nói: “Cha ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-dinh-chung-than/83944/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.