Tôi sẽ mang lại bất hạnh.
------ Sầm Trà
.
.
Ai đó đột nhiên xông vào, Sầm Trà, người đang thủ dâm, đã bị phá vỡ.
Thiếu niên hai má ửng hồng, quần áo xốc xếch, cặp đùi trắng nõn nằm ở trên giường, hơi thở hổn hển.
Không có dấu vết của sự hoảng sợ và xấu hổ trên khuôn mặt của cậu, cậu nhìn người tới một cách lạnh lùng.
Lại là tên ngốc ngáng đường Hạ Bồi.
Thiếu niên mất hứng trong giây lát, dùng ngón tay mân mê dương vật đang cương cứng của mình vài lần rồi mềm nhũn ra.
"Chào."
Sầm Trà nhảy ra khỏi giường, chiếc áo choàng bệnh viện hơi rộng, chỉ che được phần thân dưới trần trụi của cậu. Cậu ngăn cản người tới, con ngươi đen gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Bồi.
"Đừng giả bộ nữa, mày sợ tao, mày nhìn tao liền lui nửa bước."
"Phản ứng tiềm thức của cơ thể không thể bị lừa gạt."
"Biểu hiện của mày tao rất quen thuộc, giống hệt như những kẻ đã chết ở trong tay tao, bọn họ đối mặt với sự sợ hãi trước cái chết, muốn chạy trốn."
Hạ Bồi không đáp lại, tiếp tục ở một bên cười ngây ngô, như thể không ai có thể bước vào thế giới của anh.
"Chậc, muốn tao tiếp tục sao?"
"Bắt đầu từ khi nào... chắc là từ khi tao gọi, ừm , người kia đi chết đi à."
"Nhưng tao không hiểu lắm, tại sao mày lại sợ tao như vậy?"
Nôn--
bụng Hạ Bồi co quắp một hồi, chịu không nổi nữa, ngồi xổm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-cot/3427596/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.