"Được, anh trai, nhẹ một chút." Thiếu niên cởi hết quần áo, trần truồng nằm ở trên giường lớn mềm mại, cậu giơ hai chân lên, lỗ hậu lộ ra phía trên, không ngừng nuốt lấy vật cứng.
Cậu trai kia đè lên người cậu, ưỡn thẳng lưng đâm lên thụt xuống đâm sâu vào trong lỗ thịt , hai người hòa làm một, thân thể dính chặt vào nhau.
"Sẽ không có ai ngăn cản chúng ta nữa. Nếu đau thì cứ kêu lên, được không? Anh thích nghe em hét lên." Sầm Hạc không những không giảm tốc độ mà còn đẩy Sầm Trà mạnh hơn.
"Anh à, anh vừa nói là anh băm... nát bọn họ sao? Chà, em muốn xuất tinh." Sầm Trà choáng váng đến mức ngắt quãng không thể thốt ra một câu hoàn chỉnh.
Sầm Hạc không còn cách nào khác ngoài việc giả vờ tức giận tát vào mông Sầm Trà, "Em vẫn còn quan tâm đến điều này vào lúc này sao, em có thể tập trung vào nó được không?" Tuy nói như vậy nhưng hắn vẫn đáp lại Sầm Trà một cách đầy sủng nịnh, "Sau đó cho vào túi ni lông, buộc kín và ném xuống tầng hầm."
"Anh, anh, anh có buồn không? Em không thể trải qua loại cảm xúc đó, nhưng anh à, vâng, lần trước khi em giết cha và mẹ mình, anh, anh đã khóc." Vào thời điểm Sầm Trà trở thành con quái vật thiếu thốn tình cảm đáng thương đều dành hết sự dịu dàng cho Sầm Hạc.
Ngoài Sầm Hạc, sẽ không có ai khác.
Sầm Hạc lắc đầu, "Anh sẽ chỉ buồn khi không có em ở bên cạnh. Ngày nào anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-cot/3427594/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.