Editor: Nguyễn Nguyễn
Hai ngày nay, dạ dày cô không thoải mái, bà ngoại dậy sớm nấu cháo ngao cho cô ăn, bây giờ cô đều nôn ra hết.
Hàn Thừa Nghị vừa thấy, tất cả tranh chấp cùng phiền não đều ném sang một bên, tiến lên ôm lấy bả vai Nhạc Tuyết Vi, xoa lưng cô, “Sao vậy? Sao lại nôn hết ra vậy?”
Vừa nói vừa lấy khăn tay, lại phát hiện khăn tay không có trên người, bèn kéo tay áo đến bên miệng Nhạc Tuyết Vi, không chút suy nghĩ lau miệng cô.
Nhạc Tuyết Vi đẩy Hàn Thừa Nghị, uể oải lắc đầu, “Không cần anh lo!”
“Anh là chồng em, anh không quản được sao?” Hàn Thừa Nghị nhíu mày quát nhẹ, lại lười nói lời vô nghĩa, trực tiếp ôm Nhạc Tuyết Vi lên, đi vào bên trong công ty.
“Tam thiếu.”
Nghê Tuấn đã chờ sẵn ở cửa thang máy.
Hàn Thừa Nghị ôm Nhạc Tuyết Vi lên tầng cao nhất, phân phó Nghê Tuấn:
“Mời bác sĩ đến đây.”
“Dạ.”
Nhạc Tuyết Vi bị Hàn Thừa Nghị đặt trên giường lớn trong phòng nghỉ, Hàn Thừa Nghị đau lòng vuốt ve gương mặt cô, nhíu mày thở dài: “Mới hai ngày không gặp, sao em lại gầy đi nhiều như vậy? Chẳng lẽ giận anh đến mức không ăn cơm sao?”
Nhạc Tuyết Vi quay mặt đi không thèm để ý đến anh, hận bộ dáng dịu dàng này của anh.
“Dạ dày không thoải mái sao? Uống chút nước ấm, hay là uống sữa bò nóng nhé?” Hàn Thừa Nghị ân cần hỏi, cũng không để ý thái độ của cô, từ ngày đầu tiên quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-cot-sung-ai-boss-qua-hung-manh/2117985/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.