Editor: Chi Misaki
Đêm khuya, Kiều Vũ Vi uống xong thuốc liền ngủ.
Hàn Thừa Nghị đi ra phòng ngoài, nhìn Nghê Tuấn, mở miệng liền hỏi: "Tìm được chưa?"
Nghê Tuấn lắc đầu: "Tam Thiếu, không có. Điện thoại vẫn không mở máy, khách sạn cùng nhà hàng đều không có tin tức."
Nghe Nghê Tuấn nói, mi tâm Hàn Thừa Nghị càng cau chặt hơn, giữa trán đều hiện rõ sự nôn nóng bất an. Dơ tay nhìn đồng hồ, đã gần rạng sáng, Tiểu Tuyết không trở về trường học lại không về nhà bà ngoại, cô còn có thể đi đâu? Ngẫm lại trước kia cũng từng xảy ra tình huống này nhưng lại không giống, khi đó quan hệ giữa bọn họ còn chưa sáng tỏ, hiện tại bọn họ đã kết hôn rồi!
Thật là tính tình trẻ con, không vui liền mất tích, đợi đến khi tìm được nhất định phải gắn thiết bị định vị lên người cô!
"Tìm tiếp!"
“Vâng ạ.”
Nghĩ lại vẫn thấy không quá yên tâm, Hàn Thừa Nghị cầm áo khoác đi ra ngoài, mặc kệ là có tìm được hay không, anh cũng không cách nào có thể an tầm ngồi trong này, Tiểu Tuyết hẳn là rất tức giận đi. Chưa quản đó có phải là hiểu lầm hay không, khiến cô tức giận thì cũng là lỗi của anh.
"Tam Thiếu, anh định đi ra sao?"
"Uh`m." Hàn Thừa Nghị gật đầu: "Tôi ra ngoài tìm xem."
Kết quả, đương nhiên là không công mà về.
Mà trong thời gian ngắn anh rời đi, một bóng đen liền lần mò tiến vào phòng Kiều Vũ Vi...
Kiều Vũ Vi đang ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-cot-sung-ai-boss-qua-hung-manh/2117957/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.