Editor: Chi Misaki
Chính lúc đang hết đường xoay sở, di động của Hàn Thừa Nghị lại vang lên. Nghê Tuấn nhìn thấy là Kiều Vũ Vi liền nói: "Tam Thiếu, Kiều tiểu thư."
"Ừ..." Hàn Thừa Nghị có chút không kiên nhẫn tiếp điện thoại, không tìm thấy Nhạc Tuyết Vi, anh chẳng có tâm trạng gì đi dỗ Kiều Vũ Vi cả: "Vũ Vi, bên tôi có chút việc, em có cần gì thì bên trong phòng bệnh có ý tá, để cho bọn họ giúp em, được không?"
"Thừa Nghị..." Giọng nói đáng thương tội nghiệp của Kiều Vũ Vi truyền tới: " Anh bề bộn nhiều việc sao? Nếu anh bận,… vậy thì cứ quyết định thế đi." Trong giọng nói rõ ràng còn lộ ra chút không cam lòng cùng bất mãn.
Hàn Thừa Nghị mệt mỏi day day mi tâm, bất đắc dĩ thở dài: "Được, tôi lập tức tới ngay, em chờ một lát."
"Tam Thiếu..." Nghê Tuấn nhịn không được, bản lĩnh dính người của vị Kiều Vũ Vi này thật khiến người ta không chịu nổi.
"Trở về!" Tuy Hàn Thừa Nghị tâm không cam tình không nguyện, nhưng anh không còn cách nào khác, anh đã không thể thực hiện hôn ước cùng Kiều Vũ Vi thì cũng không thể ngay cả chăm sóc người ta lúc bị thương cũng không làm được
" Vậy còn Tam thiếu phu nhân bên kia?"
"Tiếp tục tìm, mặt khác phái người canh chừng ở nhà bà ngoại cùng trường học, một bước cũng không được rời!" Hàn Thừa Nghị thúc thủ vô sách( bó tay),chỉ có thể ôm cây đợi thỏ thôi.
“Vâng ạ!”
Nhạc Tuyết Vi không trở về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-cot-sung-ai-boss-qua-hung-manh/2117956/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.