Edit: Spum-chan
“A……” Ngô Ảnh Trạch khẽ liếm chất lỏng trên tay, cười nói: “Hương vị thật ngọt……”
“………” Long Nhược Đình quẫn bách muốn tát hắn một cái, nhưng lại bị đối phương bắt được cổ tay, hôn thật sâu xuống.
Trong nụ hôn nồng nhiệt…… còn có hương vị của chính mình.
Hôm nay bọn họ…… đều rất kỳ lạ. Long Nhược Đình không hiểu tại sao lại sinh ra một lại cảm giác, đó là một loại……dự cảm rất quái dị, rằng ngày mai tất cả sẽ kết thúc.
“Nhược Đình……” Cọ cọ lên vầng trán trơn nhẵn của y, nam nhân mị hoặc thì thầm: “Ta muốn ngươi……”
Long Nhược Đình rũ mi, nói khẽ: “Ừ……”
“Làm ở đây luôn hả?”
“Ngươi không cần mặt mũi nhưng ta cần.”
“Được rồi.” Ngô Ảnh Trạch cười ha ha mấy tiếng rồi bế y từ trên ghế lên. “Chúng ta vào đây đi……”
“Nhược Đình……”
“Hửm?”
“Sao ngươi vẫn gầy như vậy…… Thuốc bổ trong cung đưa tới, rốt cuộc có uống hay không?”
“Ngươi đúng là có rất nhiều lời vô nghĩa……”
“Được rồi…… Ta không nói nữa.” Ngô Ảnh Trạch cười nói: “Hiện tại…… làm chính sự thôi.”
Cái gọi là chính sự……
Sa trướng từ từ buông xuống, trong không trung tản ra hương thơm nhàn nhạt, hai thân thể trần trụi, tứ chi giao triền. Tiếng thở dốc vang lên, trong phòng tràn ngập cảnh xuân.
Một đêm này, bọn họ hoàn toàn không thể khống chế được bản thân. Lần đầu tiên kịch liệt đến mức khiến đối phương phải dùng hết toàn lực…… nhưng lại không biết là vì sao.
Long Nhược Đình hiếm khi không kiềm chế bản thân, Ngô Ảnh Trạch cũng không đè nén dục vọng…… cho dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-anh/185389/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.