Edit: Spum-chan
“Nhược Đình…… Ngươi đây là tự tìm đường chết.”
Đôi môi bị chiếm đoạt cuối cùng cũng được giải phóng, sau đó thân thể bị ôm lấy nhấc bổng lên không trung, đi về phòng.
Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp đó, bất kì ai cũng có thể đoán được. Long Nhược Đình hít một hơi thật sâu, ngoan ngoãn tựa đầu lên hõm vai Ngô Ảnh Trạch.
Chuyện này vốn cũng nằm trong kế hoạch…… tuy rằng xảy ra sớm hơn dự định một chút.
“Như thế này…… là ngươi ngầm đồng ý?” Ngô Ảnh Trạch mỉm cười nhìn người trong lòng, trầm thấp nói: “Ai nha! Ta đang muốn làm chuyện xấu với ngươi đó.”
“Ảnh Trạch……” Thanh âm trầm thấp hoàn toàn không còn vẻ lạnh lùng lúc trước, mà tràn đầy mị lực dụ hoặc: “Ngươi muốn ta sao……?”
“Muốn.” Ngô Ảnh Trạch gật đầu trực tiếp thừa nhận: “Vô cùng muốn.”
“Nếu muốn……” Ánh mắt Long Nhược Đình tà mị gắt gao quan sát Ngô Ảnh Trạch, khóe môi lộ ra nụ cười dịu dàng động lòng người: “Nếu muốn, dùng lòng trung thành của ngươi đổi lấy.”
“Ngươi nói…… trung thành?” Ngô Ảnh Trạch muốn xác định lại suy nghĩ của mình.
“Đúng, trung thành.” Long Nhược Đình bình tĩnh lặp lại hai chữ này.
Cửa phòng ngủ vẫn mở. Gió nhẹ nhàng thổi qua, bên trong tỏa ra huân hương tự nhiên, cũng chính là hương thơm đặc biệt trên người Long Nhược Đình khiến người ta trầm luân, say đắm. Ngô Ảnh Trạch nhẹ nhàng đặt người trong lòng lên giường, cười như không cười gạt đi những sợi tóc đen óng tán loạn trên trán người kia.
“Ngươi muốn trung thành như thế nào?”
“Ta muốn…… lòng trung thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-anh/185381/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.