Edit: Spum-chan
Ngô Ảnh Trạch gặp lại Long Việt Băng, vào ngày thứ hai sau khi nhậm chức.
Triệu gia – Thúy Ngọc lâu, nụ cười Long Việt Băng cứng đờ, cứ như sợ Ngô Ảnh Trạch sẽ vạch trần thân phận của hắn.
Nhưng sao Ngô Ảnh Trạch có thể làm vậy chứ, hắn cười vung tay lên, ra hiệu cho thuộc hạ mang Long Việt Băng về phủ chậm rãi ôn chuyện.
Thái độ của Long Việt Băng rất kiên quyết, thà chết không chịu hồi kinh. Hắn thuộc về cuộc sống ngoài cung, đồng thời cũng thích gia chủ Triệu gia – đương nhiệm võ lâm Minh chủ – Triệu Du Vân.
Một khi đã vướng vào tình cảm, chỉ sợ có khuyên thế nào cũng chỉ là phí công.
Ngô Ảnh Trạch chỉ còn biết nói Long Việt Băng là một đứa nhỏ đã trưởng thành. Có lẽ, từ lần đầu tiên Long Việt Băng biết Long Nhược Đình, hắn cũng đã âm thầm hạ quyết tâm.
Đứa nhỏ này…… giờ đã không còn nhỏ nữa, biến thành một nam nhân thành thục biết suy nghĩ, nhưng vẫn cứ khiến người ta đau đầu.
“Ảnh Trạch, ngươi cảm thấy hiện giờ tiểu hoàng thúc…… có vui vẻ không?”
Ánh mắt Long Việt Băng, vô cùng chân thành.
Nhìn đôi mắt đen láy của hắn, Ngô Ảnh Trạch nhẹ giọng trả lời:
“Chắc là vậy…… chẳng qua, y vẫn là có chút lo lắng cho ngươi.”
“Vậy là tốt rồi……” Long Việt Băng như trút được gánh nặng.
Tình thúc cháu giữa Long Nhược Đình và Long Việt Băng khiến cho Ngô Ảnh Trạch rất cảm động. Đồng thời, cũng khiến hắn vô cùng bi ai khi nhớ tới Tô Nguyên.
Đứa nhỏ kia…… chỉ sợ cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-anh/1494480/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.