Đúng lúc An Nhu cất điện thoại vào túi thì nghe thấy tiếng mở cửa lách cách vang lên từ bên ngoài.
Cô đờ người, cố kìm nén cảm xúc căng thẳng, ngoảnh đầu nhìn về phía Trần Bạch Phồn. Anh cũng nghe thấy tiếng bèn vặn nước ra rửa tay rồi lau khô, sau đó bình tĩnh dẫn cô ra ngoài.
“Ra ngoài chào thôi.”
Người về là mẹ Trần, bà đứng cạnh tủ giày, vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy hai người. An Nhu đứng cạnh Trần Bạch Phồn, cô bối rối chào: “Dì ạ.”
Mẹ Trần có vẻ hơi ngạc nhiên, bà vẫn gọi cô như ngày còn nhỏ: “A, Nhu Nhu đến sớm vậy hả.”
An Nhu thẹn thùng cười: “Dù sao cũng không có việc gì nên đến sớm cũng được ạ.”
Mẹ Trần chẳng khác năm đó là bao, bà vẫn nhiệt tình với cô như cũ. Bà đến cầm tay An Nhu, nhìn mặt cô chằm chằm, “Ôi, càng lớn càng xinh, giống hồi nhỏ y đúc vậy.”
An Nhu bị bà dẫn về sô pha ngồi thì cũng không biết nói gì nên đành phải yên tĩnh nghe mẹ Trần nói chuyện. Trần Bạch Phồn cũng đi theo, duỗi tay rót nước cho hai người.
“Lúc đấy thấy hai đứa thân, dì còn định để mẹ cháu cho hai đứa hứa hôn.” Mẹ Trần liếc Trần Bạch Phồn, “Nhưng hồi đó tên nhãi nhà dì béo quá, dì cũng ngại lắm.”
Trần Bạch Phồn: “…”
Mẹ Trần cảm thán: “Sau đấy cả nhà cháu đều dọn đi cả, vậy mà hai đứa lại yêu đương, đúng là trùng hợp thật.”
An Nhu ngoan ngoãn đáp: “Lúc đấy thi đại học cháu điền nguyện vọng vào trường đại học Bạc Thành ạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-an-trong-noi-em-trong-chan/1844903/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.