Thẩm Dịch hơi ngẩn người, đôi môi đỏ rực vì nụ hôn kia của cô bỗng nở nụ cười dịu dàng, rồi anh nhẹ nhàng gật đầu, vòng tay xuyên qua đầu gối cô, mạnh mẽ bế thẳng cô lên, đi vào phòng ngủ của mình.
Chú mèo đi bên cạnh liên tục cọ người vào ống quần anh muốn gây chú ý, nhưng Thẩm Dịch cũng chẳng thèm để ý tới nó.
Tuy Thẩm Dịch hơi gầy, dáng người cũng ổn, nhưng xem ra cũng không phải người cường tráng gì, vậy mà khi nằm trong vòng tay anh cô lại có cảm giác an tâm không nói được thành lời, giống như bất luận có xảy ra chuyện gì, cô cũng sẽ được anh bảo vệ rất an toàn vậy.
Tô Đường đắm mình trong cảm giác an toàn và dịu dàng ấy, trong lòng bỗng nóng rực lên, cô chợt kích động nghiêng người hôn một cái thật nhẹ lên hầu kết anh.
Thẩm Dịch không chuẩn bị tâm lý chút nào, Tô Đường cảm giác được rất rõ khi môi mình vừa chạm nhẹ vào da thịt anh, thì Thẩm Dịch bỗng hít vào một hơi thật mạnh, người anh cũng run lên, bước chân nặng nề hơn hẳn.
Cánh tay đang ôm cô kia hơi run rồi trong nháy mắt anh xiết chặt cô hơn, Tô Đường nhanh chóng áp tai vào lồng ngực anh, dường như cô có thể nghe rõ tiếng trái tim ai đó đang đập rất dồn dập.
Không biết là anh bị cô dọa sợ hay đang xấu hổ, gương mặt vốn xanh xao của Thẩm Dịch giờ đây bỗng đỏ hồng một mảng từ trán kéo dài xuống tận xương quai xanh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuat-doc-tam/2461812/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.