THUẦN
Chương 10
Cả đêm, cô như thức trắng, cô suy nghĩ rất nhiều về chuyện giữ anh và cô. Đôi lúc anh lạnh lùng và rất nhẫn tâm nhưng lại có lúc anh tỏ ra quan tâm lo lắng cho cô rất nhiều. Cô cảm thấy bất lực trước mọi việc, cô quyết định sẽ bỏ đi thật xa để trả lại anh những ngày tháng bình yên. Bước đến tủ đồ, cô lấy chiếc túi nhỏ bỏ vào đó vài bộ quần áo và vài món đồ dùng cá nhân bỏ gọn vào túi rồi khóa lại thật cẩn thận.
Cô nghĩ rằng thời điểm này là thích hợp nhất để cô rời đi, nếu để đến sáng thì cô chắc chắn sẽ không đi được vì cô biết chắc đám người hầu và bà quản gia sẽ kiếm chuyện với cô.
Thế là, cô khe khẽ bước ra khỏi phòng và đi thật vội, cô muốn thoát khỏi chỗ này thoát khỏi anh cô sợ nếu anh phát hiện thì coi như cô toi đời. Rồi cô chạy vụt xuống nhà vừa bước đến cánh cửa chính thì cô bị anh túm lấy. Coi như xong, cuối cùng cô cũng bị anh phát hiện. Anh nhìn cô với ánh mắt đầy sự tức giận, anh lôi cô lên phòng vừa đến phòng anh thả cô té nhào xuống đất. Cô chưa kịp phản ứng gì thì
Chát... Chát
Anh tát cô đến chảy máu môi rồi anh giật mạnh tóc cô và nói:
" Em gan nhỉ dám có ý định bỏ trốn à "
Cô im lặng không nói gì chỉ biết cúi gằm mặt thì bị anh bóp cổ:
" Nói mau, em bị câm rồi có phải không "
Cô lấp bấp trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan/80552/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.