Ta mím chặt môi, hai tay siết lấy dây cương, gần như muốn hòa nó vào máu thịt của mình. 
Thật sự chỉ muốn ngựa chạy nhanh thêm một chút, thêm chút nữa. 
Vừa về tới nơi, ta lập tức nhảy xuống ngựa, lao vào bên trong. 
Trái tim trong lồng ngực không ngừng gào thét. 
Chuyện mà ta lo lắng nhất vẫn xảy ra. 
Chi Chi bị trói chặt trên cọc gỗ, phía dưới chất đầy củi khô. 
Hai mắt ta trợn tròn. 
Một tên nam nhân mặc đạo bào như đạo sĩ đang nói chuyện với phụ mẫu ta. 
Chi Chi nhìn ta bằng đôi mắt ngấn nước. 
Vẻ mặt ta thoáng chốc đã lạnh lẽo như băng: “Chuyện này là sao đây?” 
Mẫu thân nghiêm túc chạy tới, nắm lấy bàn tay bị thương của ta: “Sao con lại về vậy?” 
Bà cúi đầu, trong mắt ánh lên vẻ không đành lòng: “Gia Ý, con biết mà. Trên dưới triều đình này, điều kỵ nhất là cổ thuật, ta không ngờ rằng đứa nhỏ được nuôi nấng ở Miêu Cương này cũng dính phải mấy thứ không sạch sẽ đó.” 
Ta nhíu chặt lông mày. 
Mẫu thân vẫn tiếp tục thở dài: “Đây là đạo sĩ trừ tà được phụ thân con tìm tới, phải dùng hỏa thuật, nước bùa để xua đuổi tà ma trên người Chi Ý.” 
Ta lạnh lùng nhìn về phía tên đạo sĩ đang làm ra vẻ tiên phong đạo cốt kia. 
“Ai nói Chi Chi dính tà thuật? Có bằng chứng không?” 
“Thôi nhị tiểu tư được nuôi dưỡng ở Miêu Cương, trong phòng còn có vô số trùng độc, chẳng lẽ mấy thứ này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tung-thoi-nghi/2980257/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.