Đôi môi mềm mại hôn nhẹ lên miệng nhỏ nhắn của cô, trong căn phòng không quá to đầy hơi thở nồng nhiệt.
Phong Thần Dật ôm chặt cô như một kho báu...
“Thần... Thần Dật...” Dao Dao có chút kháng cự cắt ngang nụ hôn, đôi mắt long lanh ánh lên sự khó xử.
“Vẫn không thể chấp nhận được anh sao?” Phong Thần Dật thì thầm nhẹ nhàng.
Cô nhanh chóng lắc đầu:
“Không. Không phải...” Thực ra sau khi gặp nạn lần này cô đã quyết định, cho dù cuộc hôn nhân với Phong Thần Dật là sự kết hợp vì lợi ích hay vì nguyên nhân khác. Nếu đã lựa chọn, thì phải chịu trách nhiệm! Nếu đã quyết định có trách nhiệm, thì phải kiên trì tới cùng, cũng phải thực hiện nghĩa vụ của người vợ nên làm. Tuy nhiên...
Trước đó, cô phải... nói với Phong Thần Dật những chuyện xảy ra trong những ngày trôi dạt bên ngoài.
“Tại sao anh không hỏi em chuyện gì đã xảy ra trong nửa tháng này? Anh đã đến hòn đảo nơi em lưu lạc, anh có lẽ đã biết...”
Ngón tay mạnh mẽ đặt lên môi cô, Phong Thần Dật mỉm cười:
“Anh hỏi rồi thì có thể làm gì? Nghe thấy em chịu khổ, anh đau lòng, nghe thấy em... “vui vẻ”, anh cũng sẽ đau lòng. Em có thể trở về an toàn là được rồi. Dao Dao, anh chỉ muốn nói với em... Anh, tin em!”
Đúng vậy!
Tình cảm sáu năm, Phong Thần Dật với Dao Dao sớm đã có một niềm tin không gì so sánh được!
Cho dù nghe thấy hai anh em kia nói, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991995/chuong-432-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.