Mà Tằng Giai Thụy cũng hiểu rõ, Băng Dạ của Á Tư Lan Quốc một khi liên kết cùng Ngự Ngạo Thiên đồng nghĩa với việc thiên tài quân sự va chạm với thiên tài chính trị, kiêu ngạo là chắc rồi!
“Băng Dạ tướng quân, cậu đến Trung Quốc một mình ư?”
“Ừm?”
“Xem ra... 14 năm trước, tôi đã bất cẩn, sao lại để cậu sống sót chứ?! Tuy nhiên... lần này, tôi sẽ không bất cẩn như vậy nữa đâu.” Nói xong, đôi mắt Tằng Giai Thụy tối lại, xoay người đi nhanh về phía sau bàn làm việc.
Ngay lúc này, vài người lính cầm súng đẩy cửa bước vào.
“Người đàn ông này là sát thủ quốc tế, mưu đồ giết tôi, xử lý ngay tại chỗ cho tôi!” Tằng Giai Thụy ra lệnh.
“Vâng!” Những người lính cầm súng lần lượt chỉa mũi súng vào Băng Dạ.
Gần như cùng một lúc, Băng Dạ và Ngự Ngạo Thiên nhìn vào mắt nhau, giây tiếp theo...
Anh rút khẩu súng từ túi quần ra, kéo Ngự Ngạo Thiên qua chặn phía trước mình.
Thấy Ngự Ngạo Thiên trở thành con tin, binh lính ngay lập tức tỏ ra do dự.
Tằng Giai Thụy nheo mắt:
“Quản lý Ngự, yên tâm, tôi sẽ tuyên cáo với toàn quốc, cậu vì cứu tôi mà hy sinh!” Không nghi ngờ gì nữa, hắn đang gợi ý cho binh lính ngay cả Ngự Ngạo Thiên cũng giết!
“Ha, Phó Thủ tướng Tằng, ông đoán... là súng của họ nhanh? Hay là... súng bắn tỉa của tôi nhanh?” Nói xong, Ngự Ngạo Thiên cười tà liếc nhìn vị trí cửa sổ.
Tằng Giai Thụy theo tầm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991993/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.