Khuôn mặt với con mắt sắc lạnh từ từ quay sang nhìn vào cô: “Nói cái gì chứ?”
“Trước trận đấu tôi đã nói với anh rằng tôi nhất định sẽ không làm được nhưng anh không có chút phản ứng nào, chẳng lẽ là muốn kiểm tra trình độ của tôi sao?” Nếu ngay từ đầu, cô cho rằng Băng Dạ nhận lời thi đấu chỉ đơn giản vì không muốn làm hộ vệ của Lan Nặc, thì bây giờ cô mới phát hiện ra Băng Dạ đều đã có tính toán hết. “Tôi nói thật cho anh biết, lúc trước ở trên xe, những gì tôi nói đều là sự thật, tôi thực sự không biết làm gì hết. Anh không cần phải kiểm tra cũng biết tôi không phải người anh cần tìm rồi.”
“Nếu như vậy thì ngươi chẳng hề có chút giá trị nào cả.”
Khi Băng Dạ nói xong, Dao Dao bỗng thấy trong mắt hắn ta hiện lên đầy màu quỷ kế.
Rốt cuộc hắn có ý gì?
Chẳng lẽ ngay từ đầu hắn ở lại phủ chỉ vì muốn xem xem cô gái kia có phải người mình cần tìm không, chứ không phải vì cảm thấy cô gái ấy rất giống mình nên đã tìm lại được một vài kí ức, mới tạm thời giữ lại bên mình?
“Băng Dạ tướng quân, tôi hy vọng là mình đã lý giải sai hàm ý trong câu nói vừa rồi của anh. Nên biết, tôi là người Nhật Bản, chứ không phải con dân của Á Tư Lan Quốc, anh không có quyền xử lý tôi.”
“Dùng một trăm thùng hỏa dược để đổi lấy mạng của ngươi, chắc chắn đất nước của ngươi sẽ đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991973/chuong-429-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.