Hắc Viêm Long biết, nếu như chỉ là máy bay của Bartholomew gặp nạn, Phong Tiêu chắc chắn sẽ không nửa đêm còn đột nhiên gọi họ đến. “Bác, trên máy bay còn có… ai nữa?”
Phong Tiêu ái ngại nhìn Hắc Viêm Long: “Có Ngự Ngạo Thiên của Bác Sâm với một tên trợ lý của Bartholomew, hai tên phi công, còn có… có… Dao Dao…”
Trong phút chốc, Hắc Viêm Long như thấy trời đất quay cuồng, ngồi yên lặng trên salon.
Âu Dương Tử Hiên đứng một bên vô cùng hiếu kỳ với phản ứng kỳ lạ của Hắc Viêm Long, nhưng hiện tại hắn căn bản không thể bác ý đến biểu hiện kỳ lạ đó mà là… “Bác à, chuyện này bác đã nói với Thần Dật chưa?”
“Ta chính là không biết nên nói với nó thế nào, nên mới gọi các cậu đến. Ta đã cử người của Phong gia đến ứng cứu, về phía Thần Dật… các cậu hãy giúp ta giữ kín một chút.”
“Bác? Tại sao phải giấu giếm vậy bác?!” Hắc Viêm Long không hiểu nổi, Dao Dao là vợ của Thần Dật cơ mà, tại sao lúc này lại không nói với Thần Dật Dao Dao đang gặp nạn?!
“Ta có thể cảm nhận được, Thần Dật rất yêu Dao Dao, cho dù nói cho nó biết Dao Dao gặp nạn, cũng chỉ khiến nó thêm đau lòng, như thế, chẳng có chút ý nghĩa gì.”
Chà…
Không chút ý nghĩa gì sao?
Chết tiệt, chỉ cần Phong Thần Dật không đau lòng là được sao? Giây phút này, Hắc Viêm Long mới cảm nhận được tình người bạc bẽo là thế nào, tấm lòng của một người cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991915/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.