"Đùng, đùng” đèn trong cabin toàn bộ đều tắt.
Sau đó chính là những đợt dằn xóc dữ dội hơn, cùng với âm thanh đồ vật nào đó lung lay sắp đổ.
Không đúng, không đúng, nếu như gặp luồng khí xấu thì máy bay không thể lắc lư kịch liệt như vậy. Gặp nạn ư?
Khi suy nghĩ này xẹt qua trong đầu Dao Dao, chỉ thấy cánh cửa cabin cách cô không xa đột nhiên nứt ra khe hở.
Đôi mắt trừng to, cô hốt hoảng mở dây an toàn trên người.
Nhanh lên! Nhanh lên chút coi!
Máy bay bay trên độ cao như vậy, nếu cánh cửa cabin hoàn toàn mở ra, cô nhất định sẽ bị luồng khí hút ra ngoài ngay lập tức.
Lỗ chân lông trên cơ thể dường như nổ tung, lòng Dao Dao như lửa đốt mở dây an toàn, nhưng càng căng thẳng lại càng không mở được.
“Đừng gấp, để anh.” Không biết từ khi nào, Ngự Ngạo Thiên đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô.
Ngẩng đầu lên, đối diện với nụ cười thản nhiên trên khuôn mặt người đàn ông, cô không thể tin tại thời điểm quan trọng này, tại sao biểu hiện của người đàn ông này lại có thể bình tĩnh như vậy?! Anh ta không sợ chết ư?!
Ngự Ngạo Thiên cúi đầu, nhanh chóng mở dây an toàn trên người Dao Dao.
“Không… không kịp rồi…” Đôi mắt tràn đầy sợ hãi nhìn vào vết nứt trên cửa cabin, giây tiếp theo…
Cửa cabin mở ra hoàn toàn. Dao Dao thấy đồ vật trước mắt từng cái, từng cái bị cuốn đi.
“Ngự Ngạo Thiên! Anh mặc kệ tôi!!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991909/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.