Cô chậm rãi nhắm mắt lại. Đúng vậy, nếu cô cứ buông tay rời đi như vậy, Thần Dật phải làm sao bây giờ?
Vẫn sẽ bị Ngự Ngạo Thiên dằn vặt, dây dưa, cô luôn để ý rất nhiều, liệu Thần Dật có càng để ý hơn cô không?
Hắc Viêm Long nói rất đúng, ngay cả khi trong lòng không quên được chuyện này thì cũng phải dùng mọi cách mà quên đi. Cô không nên để Phong Thần Dật cũng bị dằn vặt giống như cô...
“Tôi đã hiểu.” Mệt mỏi gật đầu.
Hắc Viêm Long nhìn kỹ khuôn mặt nhỏ trắng bệch, nhẹ giọng thở dài...
Nếu như, Phong Thần Dật không phải là bạn hắn thì hắn nhất định khuyên Phong Thần Dật và Dao Dao ly hôn rồi.
Loại tình cảm của ba người này, chỉ cần một người rút lui, sẽ dễ dàng giải quyết. Cũng hết cách, hắn không có lựa chọn khác, Phong Thần Dật là bạn hắn, hắn chỉ có thể đứng về phía Phong Thần Dật mà thôi, cố gắng khuyên Dao Dao duy trì cuộc hôn nhân này!
“Reng reng reng reng...”
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên. Dao Dao hít vào ngụm khí lạnh, giương mắt nhìn.
Hắc Viêm Long liếc nhìn thái độ của Dao Dao, mặt tối sầm lại, khuôn mặt miễn cưỡng gượng cười, nói: “Là Thần Dật, tôi giúp cô nghe điện thoại của cậu ấy nha.” Nói xong, không đợi Dao Dao trả lời, hắn vội vàng cầm điện thoại đi nhanh ra khỏi phòng.
Sau khi xác định cửa đã đóng lại, Hắc Viêm Long nhìn tên Ngự Ngạo Thiên hiện trên màn hình điện thoại, cơ thể dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991875/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.