Dao Dao không còn sức thở ra một hơi: “Xin lỗi.”
Cặp mắt không tự chủ nhìn về chai nước treo đầu giường, đó là chai truyền dịch.
Cô đã nghĩ rằng cuối cùng cô cũng có thể giải thoát nhưng khi mở mắt ra người nhìn thấy đầu tiên chính là Hắc Viêm Long, xem ra người cứu cô là hắn rồi.
Haiz… Trong mắt cô không khỏi xẹt qua tia thất vọng, cô đưa mắt nhìn về Hắc Viêm Long, yếu ớt nói: “Tại sao anh lại ở đây?”
“Trước tiên cô đừng hỏi tại sao tôi lại ở đây, cô mau gọi điện thoại cho Phong Thần Dật đi!”
“Thần... Dật sao?”
Tim đập “thình thịch”, tâm trạng nặng nề khuất sâu trong lòng ngực. Không! Cô không muốn gọi điện thoại cho Phong Thần Dật, không muốn nghe giọng nói của hắn!
“Anh… anh đã nói gì với Thần Dật?”
“Tôi chỉ nói sự thật với cậu ấy thôi.”
Sự thật? Sắc mặt Dao Dao căng thẳng.
À, không thể không nói, Hắc Viêm Long là một người đàn ông vô cùng thông minh! Sau khi nghe lời nói dối của hắn, trái tim đang nặng nề của Dao Dao cũng dịu đi một chút. Tối thiểu là...
Hắn cũng không nói ra hết tất cả những chuyện xảy ra. Ít ra còn để lại cho cô một chút tự tôn.
“Thật phiền phức, đưa điện thoại cho tôi.” Cánh tay hắn thò vào trong chăn của cô lấy điện thoại ra. Chiếc chăn thuận theo tay hắn trượt xuống ngực cô, hai bầu ngực cao vút như ẩn như hiện dần dần lộ ra.
Khuôn mặt Dao Dao thoáng trắng bệch, chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991874/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.