Sau đó, chỉ cần có người rót đầy rượu cho Ngự Ngạo Thiên thì thừa dịp không ai chú ý Dao Dao liền đổ rượu xuống khăn lông trắng sau đó thay bằng nước lọc.
Một lát sau, một nửa số người trên bàn cơm đã say chỉ có Ngự Ngạo Thiên là vẫn tỉnh táo, không nghi ngờ gì đây chính là công lao của Dao Dao!
“Ngự tổng, cậu lợi hại thật đấy, cả đám chúng tôi cũng không chuốc say được cậu. Uống! Uống đi! Tôi mời khách, chúng ta tiếp tục uống đi!” Người nói chuyện chính là cục trưởng cục tài chính là người có địa vị lớn nhất trong bàn. Hắn loạng choạng đứng lên đi ra cửa.
“Còn uống nữa hả?” Dao Dao thấy mà choáng váng, phải biết rằng bữa cơm này chỉ có mình cô uống nước ngọt còn lại đều uống rượu trắng, ngay cả Mạc Tuyết Đồng cũng vậy. Uống biết bao nhiêu bình rượu trắng rồi mà còn chưa đủ à?
“Đây là sự thật, ban ngày bọn họ nhìn có vẻ đạo mạo nhưng buổi tối uống rượu mua vui mà sống, dù sao tiền cũng do vơ vét mà có được, không tiêu phí như thế thì sớm muộn gì cũng bị Ủy ban Độc lập Chống tham nhũng phát hiện.” Ngự Ngạo Thiên nói những lời này xong rồi cùng đám người kia ra khỏi phòng bao.
Cô sững sờ nhìn bàn thức ăn và mấy vị chính trị gia lớn bất đắc dĩ nở nụ cười.
Xem ra, bạch đạo cũng không kém gì Hắc đạo. Uống rượu, chơi gái, khác nhau duy nhất là cách giết người của Hắc đạo thì trắng trợn, còn cách giết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991704/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.