Có thể nhìn ra được, Ngự Ngạo Thiên sắp xếp cho cô nhiều nơi ở hoa lệ như vậy nhưng cô thích nhất vẫn là ngôi nhà vừa ấm áp lại yên tĩnh này.
Dĩ nhiên, nơi này... cũng là chỗ ở mà Ngự Ngạo Thiên thích nhất!
Nhìn bóng dáng cô đang đi về phía trước, Ngự Ngạo Thiên bất đắc dĩ cười một tiếng, thật ra với tính Ly cường bạo của hắn, muốn ép buộc cô ở lại nơi này còn không đơn giản sao? Cần gì phải giải thích với cô, bảo đảm cái gì chứ? Có thể lần này, hắn hi vọng cô có thể thật sự vui vẻ ở lại ngôi nhà mà hắn yêu thích nhất.
“Bảo bối, đến đây, cùng anh ngủ trưa, thức dậy anh đưa em đi ăn cơm tối.”
“Em không muốn! Anh ngủ một mình đi, em không buồn ngủ.” Cô ngồi yên ở trên ghế sa lon giống như khối xi măng.
Lông mày của Ngự Ngạo Thiên hơi nhíu lại, ôm ngang cô lên, bước tới phòng ngủ.
“Em không muốn ngủ. Anh thả em xuống mau!”
Hắn ngang ngược ném cô lên giường, cô vừa muốn ngồi dậy liền bị hắn mạnh mẽ áp cơ thể cô lại. Cánh tay vững vàng vòng qua eo cô làm cô không Ly nào nhúc nhích được.
Tên đàn ông khốn kiếp, nếu như có cơ hội, cô cũng muốn cho hắn nếm thử cảm giác bị áp bức không thể chịu nổi như thế này!
Cô mở to mắt nhìn trần nhà. Chỉ chốc lát sau, bên tai đã vang lên tiếng hô hấp có chút nặng nề của người đàn ông.
Mới như vậy hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991565/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.