"Dao Dao..."
Bên kia điện thoại truyền đến tiếng của mẹ, cô lập tức nghe ra âm thanh của mẹ không bình thường: "Mẹ, mẹ sao vậy?"
"Mẹ... mẹ không sao, con... con bây giờ khi nào có thời gian vậy? Tới bệnh viện chút đi."
"Có! Có! Con lập tức tới ngay!" Mẹ khóc phải không? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cô cúp điện thoại, khẩn trương tìm quần áo trong tủ đồ.
"Bảo bối, sao vậy?"
"Bên bệnh viện, bên bệnh viện hình như xảy ra chuyện, em... em muốn qua đó một chuyến."
"Anh đưa em đi!"
Không được! Ngự Ngạo Thiên không thể đi bệnh viện, mẹ cho rằng Phong Thần Dật là bạn trai của mình rồi, nếu Ngự Ngạo Thiên đi... "Anh... anh đừng đi, anh lần trước cùng cô Mạc..."
"Anh sẽ không vào." Ngự Ngạo Thiên nói như chém đinh chặt sắt, tìm kiếm quần áo của mình khắp nơi: "Bảo bối, quần áo của anh đâu?"
"Nửa đêm hôm qua anh ra rất nhiều mồ hôi, ngoại trừ quần chưa giặt còn lại đều giặt phơi ở nhà vệ sinh. Uầy hình như chỉ có áo sơmi, làm sao bây giờ?"
"Không sao, cứ như vậy đi." Ngự Ngạo Thiên mặc quần áo rất nhanh, khi đi ngang qua tủ quần áo đang mở, một chiếc áo khoác tây trang đang treo trong tủ quần áo đập vào mắt hắn: "Bảo bối, hình như anh không để quần áo ở chỗ của em phải không?"
Cô nhìn theo ánh mắt của Ngự Ngạo Thiên, hóa ra là quần áo: "Cái áo khoác đó không phải của anh."
"Hừ? Nhóc con, vậy áo khoác nam này là của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991386/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.