Ở bên kia điện thoại Phong Thần Dật không khỏi nhíu mày, một giây sau hắn nở nụ cười cứng nhắc: “Ngự tổng, nếu anh thấy tôi làm chuyện này không tốt thì có thể tự mình làm. Nhưng chuyện này giống như mượn dao giết người thật là tốt, anh không vui mừng vì chuyện này sao?”
Phong Thần Dật biết rõ cách làm việc của Ngự Ngạo Thiên, ngay hôm qua Ngự Ngạo Thiên nói không muốn hợp tác dự án mảnh đất với Hạ Du nên chuyển cho hắn, hắn liền mơ hồ cảm giác được có khả năng Ngự Ngạo Thiên muốn mượn dao giết người.
“Thần Dật, tôi ngày càng phát hiện ra là mình muốn trở thành bạn tốt của anh.” Lúc Ngự Ngạo Thiên nói những lời này trong mắt hiện rõ sự hưng phấn, hắn rất thích Phong Thần Dật giống như một đối thủ mạnh!
“Ha ha, cảm ơn Ngự tổng đã quá khen. Lần này xem ra tôi càng muốn hợp tác với anh đồng thời cũng tốt cho việc “chào hỏi” Hạ Du.”
“Vậy thì đã làm phiền anh...”
Ngự Ngạo Thiên vừa mới nói điện thoại xong thì Dao Dao trong nhà vệ sinh chạy ra, đôi mắt đầy nước của cô tràn đầy sự tức giận: "Ngự Ngạo Thiên! Tại sao anh phải làm như thế? Em từng giờ từng phút đều nhớ kĩ thân phận của mình, anh có cần làm như vậy để nhắc nhở em không?!"
“Bảo bối, hình như em nhầm rồi, chuyện này không có liên quan tới em.”
“Vậy tại sao anh còn...” Hạ Nhậm Lương sao, đây là anh ta đang nhắc nhở Hạ Nhậm Lương sao? “Nhưng em với anh ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991307/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.