“Không có.” Dao Dao quả quyết phủ nhận, cô lờ mờ nhận ra rằng nếu như nói rằng cô và Hạ Nhậm Lương ở cùng nhau thì sẽ làm hại hắn ta.
“Cả đêm cô ở chung với ai?” Đôi mắt sành đời liếc qua.
Trong phút chốc lòng dạ Dao Dao trở nên rối bời, không thể nói ở cùng một chỗ với Phong Thần Dật như vậy cũng sẽ hại hắn. Bây giờ bất luận mình ở cùng chỗ với ai thì cũng đều hại người đó, Ngự Ngạo Thiên là ma quỷ, hắn là ma quỷ! “Xin lỗi. Em sáng sớm… lừa anh. Thế nhưng… em cũng không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.”
“Bình tĩnh! Bình tĩnh! Anh ta rất tài trí, Dao Dao cô phải thật bình tĩnh để xử lý tất cả mới có thể bình yên thoát khỏi kiếp nạn này”. “Ngày hôm qua, em sợ Hạ Nhậm Lương biết mối quan hệ của chúng ta, nên đã bảo người đưa mẹ về trước, nhưng khi em đang mở khóa cửa thì bị người nào đó đánh ngất xỉu. Lúc tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm ở một cái hẻm nhỏ đường Phúc An.”
Không thể không nói, với một người có chỉ số thông minh là 205 nếu thực sự muốn thì việc lừa một ai đấy tin chuyện mình nói là một chuyện không khó. Nhưng thật đáng tiếc… Chỉ số thông minh của Ngự Ngạo Thiên cao hơn cô đúng năm điểm, vì thế nên hắn dễ dàng nhận ra được điều gì là sự thật, điều gì là giả. “Bảo bối, đã có người tấn công em ư, em nên ăn ngay nói thật, nếu không sáng sớm cũng sẽ không phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991305/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.