Quả nhiên là như vậy! Xem ra hắn là thật sự không thể bị vẻ bề ngoài của bé con này lừa, cô ta... rất thông minh!"A." Nhếch môi cười nở nụ cười, Ngự Ngạo Thiên rốt cuộc cũng khởi động thang máy.
Khi hắn vừa mới bước ra khỏi thang máy, chỉ nghe...
"Ngự Ngạo Thiên! Phí đón xe ngày hôm qua... Cảm ơn." Thang máy đóng lại.
Dao Dao không nhìn thấy vẻ biểu cảm của Ngự Ngạo Thiên khi ở ngoài thang máy, ngược lại cô còn...
"Ôi... Tuy rằng, lời cảm ơn này không lễ phép cho lắm, nhưng không còn cách nào khác." Cô thực sự không muốn gặp cái tên đại ca xã hội đen kia quá nhiều...
Cuối cùng đã tới thời gian bữa trưa, không thể không nói, cơm trưa ở Berson quả thực có thể so với khách sạn năm sao, tiệc đứng xa hoa như thế. Bày trí món ăn càng không thua gì những nhà hàng cao cấp khác.
"Ai, đệ nhất công ty chính là đệ nhất công ty, cơm trưa cá muối gì cũng có, quả thực quá có tiền." Bưng bàn ăn, Dao Dao vừa cảm thán trước mỗi một món ăn, vừa gắp đồ ăn mình thích.
"Dao Dao! Dao Dao!"
Phía sau truyền đến giọng nói của Bạch Linh, cô lễ phép cười.
"Dao Dao, việc hồi sáng hôm nay cô không để trong lòng chứ?"
Việc sáng nay sao? Bạch Linh đang ám chỉ... "Há, không sao."
"Còn nói không sao? Âm thanh mắng cô của bà nội ác ma kia, mọi người đều nghe thấy cả rồi."
Không biết tại sao, mỗi lần cô gặp Bạch Linh đều sẽ nhớ đến người bạn thân hồi cấp ba - Cung Tiểu Mạn, hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/114615/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.