Tạng Cẩu thấy y nổi quạu, mới từ tốn nói:
“ Nếu kẻ kia thực là vì bọn trẻ, thì gần đây ta vừa học được hai câu thơ, tặng cho người nọ thực rất thích hợp. ”
Cậu chàng thừa biết hắn đang nói đến bản thân, nhưng vẫn dùng “ kẻ kia ” chứ không chỉ mặt gọi tên Tửu Thôn đồng tử. Lúc này thấy hắn đã nguôi nguôi, cậu chàng mới chậm rãi ngâm hai câu thơ của Lê Quý Đôn:
“ Phong cương hà sự cân khai tịch? Nghiêu Thuấn đương niên chỉ cửu châu. ”
Nói xong, cậu chàng bèn hắng giọng một cái, thấy Tửu Thôn không phản ứng gì mới tiếp tục:
“ Nếu người kia thực không có lòng xưng hùng xưng bá, không ưa chết chóc giết người, thì đánh giết đâu phải cách duy nhất để cho bọn trẻ một chốn bình an? ”
“ Thiên hạ đã nói hắn là ma đầu, hắn hành hiệp hay giết chóc có gì khác biệt? ”
Tửu Thôn lại tiếp.
Tạng Cẩu không nghĩ nhiều, đáp ngay:
“ Có thể không thèm giải thích, nhưng mình thích sao thì cứ làm như vậy. Việc gì phải sống theo ý của người ta? Hồi xưa bị ngươi gài, võ lâm trung nguyên không thiếu người chửi ta là heo, là chó. Nếu ta cũng sống theo ý họ, chẳng phải bây giờ đang đi bằng bốn chân hay sao? ”
Nói đoạn, lại tiếp:
“ Hành hiệp, không vì người khác nghĩ ra sao, mà vì bản thân thấy nên làm, thấy đáng làm. Nếu hành hiệp trượng nghĩa mà lòng ngươi thấy thoải mái, thấy vui, thì cứ làm. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542607/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.