Lê Văn An nghĩ thầm:
[ Thế chẳng phải mình và Lê Sát sẽ thành tử sĩ chịu chết hay sao? ]
Song nghĩ thì nghĩ thế, y cũng biết chuyện này trước sau gì cũng cần người đến đảm đương, lại nhớ lời căn dặn của Lê Lợi nên chút ấm ức trong lòng cũng vợi đi hầu hết.
Lê Sát xốc thương, nói:
“ Cứ giao cho tôi! ”
Đoạn dẫn theo một toán quân, từ bến cảng túa đi khắp nơi. Phàm những nơi trọng yếu như kho thuốc súng, kho khí giới, giếng nước, sông suối trên đảo đều bị ghé thăm, nếu có thể đánh tan được phòng ngự của quân Minh thì sẵn mồi lửa thiêu trụi, hoặc hạ độc xuống nguồn nước, còn không thì cũng uy hiếp bắt quân Minh đồn trú ở đấy không thể rời khỏi vị trí.
Lúc này, thuốc độc do Hoàng Thiên Hóa chuẩn bị trước trận đại chiến đều được binh sĩ dùng vô tội vạ. Không cần biết là phấn, hay thuốc nước, hay đạn khói, quân Trần cứ nhác thấy bóng lính Minh là vơ lấy mà ném tới tấp. Độc của đảo chủ đảo Bạch Long cực kì cổ quái, làm quân Minh nhất thời thất điên bát đảo.
Biết đối thủ có thuốc độc, nên bọn này càng phải chú tâm cố thủ những nơi như thượng nguồn, hoặc giếng nước. Dù sao bấy giờ đang đóng quân ở trên đảo, nước ngọt có hạn, ngộ nhỡ để đối phương hạ độc vào nguồn nước thì rắc rối vô cùng.
Thành thử, quân lực trên đảo khó bề tập trung vào một chỗ, Nguyễn Súy mới có thể cố thủ được. Song vì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542509/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.