Phan Chiến Thắng vẫn giữ nét cười nọ, nhưng bàn tay đã từ từ chụp lên mặt kẻ vừa lên tiếng hỏi.
Sau đó, là một trận tà công.
“ Chư vị chớ có trách ta. Hổ Vương mạnh như vậy, họ Phan và mọi người liên thủ cũng đánh không lại. Chi bằng… lấy nội lực của các vị làm quà mừng, khiến ngày đại hỉ của ta thêm vui đi. ”
“ Ngươi… ngươi… vô liêm sỉ! ”
Tiếng chửi rủa cất lên lồng lộng, tràn ngập cả tòa sảnh đường.
Lồng lộng, mà bất lực…
Phan Chiến Thắng cười giật giọng, nụ cười ấm áp vặn vẹo thành một dáng vẻ tà ác, tưởng như quỷ dữ bò lên từ địa ngục.
“ Chư vị! Đừng cố chống cự nữa! Mau dâng nội lực cho ta đi! ”
Nói đoạn, y bắt đầu dùng khinh công, lách giữa các mâm mà hút hết nội lực của tân khách.
Hoàng Chi Mai lúc này đã rơi nước mắt lã chã…
Trang chủ Phan Chiến Thắng đức cao vọng trọng, chẳng lẽ lại là thức ác đồ không từ thủ đoạn? Sơn trang Bách Điểu tiếng thơm nghìn đời, bây giờ có khác gì phường tà đạo? Cô nàng lại cẩn thận nhớ lại những mệnh lệnh gần đây của trang chủ. Truy tìm con cháu nhà Trần, vây đánh Quận Gió, lùng bắt Trần Ngỗi, truy sát Bạch Thanh Lâu…
Đây là hành vi của chính phái hay sao?
Trước giờ vì tin tưởng ân nhân, nên Hoàng Chi Mai cứ theo lệnh mà hành sự.
Bây giờ nghĩ lại, nếu trang chủ đã chẳng phải người thiện lương, thì những con cháu nhà Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542390/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.