Lại kể chuyện trong sân… 
Tạng Cẩu nháy mắt đã đánh ngã viện thủ của Lại Bố Y, tóm gọn y đã chẳng phải chuyện khó khăn gì. 
Thấy cao thủ mình thuê về trước mặt thằng bé lại vô dụng không đáng một đồng, chú rể không khỏi tức giận dậm chân, thở dài thăn vắn thườn thượt. Cái ngày đáng lí ra phải là ngày vui của hắn, nay lại có thêm một chuyện trái với lẽ thường. 
Tạng Cẩu điểm huyệt, tay tóm nghẹt cổ Lại Bố Y. 
Lúc này đám gia nhân đã xộc vào, gậy gộc lăm lăm trên tay. Chúng cứ đứng nhìn nó trân trân, nhưng lại không dám tiến thêm bước nào cả. 
Thằng nhóc này quá tà môn. 
Theo sau, Phiêu Hương cũng nhẹ nhàng lướt đến chỗ Tạng Cẩu. Thấy thằng nhóc ra tay gọn ghẽ đến thế, cô bé chẳng những không vui, mà còn thấy bất an. 
Còn nhớ, lần gần nhất thằng nhóc này bỗng dưng hết ngố là lúc nó suýt nữa cho Trương Phụ nằm lên nóc tủ ngắm phao câu gà luộc. 
Cuối cùng… 
Quần hào mới vào trong sân. 
Chứng kiến cảnh hỗn loạn do một mình thằng nhỏ tạo nên, ai nấy đều hít một hơi khí lạnh. 
Không ít người kinh nghiệm phong phú, đã nhận ra thân phận của kẻ bị đánh ngã. 
“ Có phải Kim Đao Thành Bất Ưu của tiêu cục Đông Phong không?? ” 
“ Đúng rồi! Đúng y! Cửu hoàn đao nặng chừng kia kia sao mà lẫn đi đâu được?? Cả thành Kim Lăng chỉ có mình y dùng được thôi. ” 
“ Trời… vết chân trên mặt y… không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542196/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.