Sau bữa cơm tối, hai người Phạm Ngũ Thư và Trần Đĩnh đến gặp Lê Hổ đúng theo lời hẹn.
Chẳng là cậu chàng thấy hai người tỉ thí một trận mãn nhãn, nay đã mệt lả, thành ra chỉ nhờ người báo tin rồi về.
“ Gì chứ?? ”
“ Tìm Đinh Lễ?? ”
Phạm Ngũ Thư và Trần Đĩnh nhìn nhau, rồi lại nhìn Lê Hổ.
Trong mắt hai người họ, Đinh Lễ chỉ là đứa trẻ xú danh vang xa, ngỗ nghịch lại khó bảo. Muốn làm chuyện lớn e là không thể.
“ Chính u em đã lên tiếng, bằng không em cũng không muốn gọi nó theo. ”
Lê Hổ vừa nói, vừa thở dài thườn thượt.
“ Nếu bà Thương đã mở lời, thì chúng ta cứ làm theo đi. Hôm nay chủ công cứ nghỉ ngơi cho sớm, ngày mai Đĩnh sẽ đi theo cậu gặp tận mặt tên Đinh Lễ này. Xem hắn rốt cuộc có ba đầu sáu tay, hay biết gọi gió phun lửa mà ai cũng sợ một phép. ”
Nghe Trần Đĩnh nói, Lê Hổ mới an tâm thở phào.
Ọoooooot…
Tảng đá trong lòng chủ vừa được đẩy đi, cái bụng rỗng tuếch lập tức lên tiếng biểu tình.
“ Ây chà, xem ra chuyện Đinh Lễ khiến Lê Hổ lo quên ăn quên ngủ luôn đấy. ”
Phạm Ngũ Thư cười vang, tay vỗ đùi đánh đét một cái.
Lê Hổ gãi gãi gáy, cúi đầu ra chiều khó xử lắm. Lúc nãy cậu cứ lo lên lo xuống, tâm trạng đâu mà nhét đồ ăn xuống họng.
Trần Đĩnh thì thấp giọng:
“ Giờ này hàng quán cũng nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542190/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.