🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tạng Cẩu cứ ngồi chờ, chăm chú nhìn ông thiền sư.



Rốt cuộc, thiền sư Tuệ Tĩnh nói:



“ Con cứ đưa bạn về nghỉ ngơi trước, kẻo vết thương lại chuyển xấu. Còn một đêm nữa, ông sẽ cố một mình. ”



“ Sách nhiều như thế này, làm sao một mình ông đọc hết cho nổi? Để con đưa Hương về, rồi quay lại đây. Thầy con là Quận Gió, con đi nhanh lắm… ”



Tạng Cẩu loay hoay cõng bạn lên, rồi bước về phía cửa.



Thiền sư Tuệ Tĩnh thở dài, đành phải nói thẳng:



“ Đâu có dễ dàng thế? Hôm nay Minh thành tổ bị ám sát hụt, giờ cả hoàng cung đang giới nghiêm, canh phòng rất gắt. Con đi ra khỏi đây có khi còn khó, huống gì là quay trở lại?? ”



“ Nhưng… ”



Tạng Cẩu trộm nghĩ: [ Vua Minh bị ám sát, chắc là để cướp bản vẽ rồi. Chứng tỏ bác Trừng không sao, chỉ có Phiêu Hương là hơi đáng ngại. Nhưng mình cứ vừa đọc vừa dùng nội lực bảo vệ, ắt giữ được tính mạng. Cùng lắm là chữa thêm mấy lần nữa. ]



Nó chưa kịp nói những gì đang nghĩ ra thành lời, thì Tuệ Tĩnh thiền sư đã cắt ngang:



“ Mạng người quan trọng. Có lẽ đây là ý của thánh tổ. Huống hồ con chưa sõi mặt chữ, ở lại cũng không giúp được nhiều. Con đi mau đi. ”



Tạng Cẩu nghe, biết ông có lí, chỉ đành cụp đầu xuống lách mình ra khỏi Ngự Thư phòng.



Với khinh công và nội lực của nó, cõng Phiêu Hương về phòng nghỉ ngơi chắc chắn không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542145/chuong-120.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.