Cấm vệ và Liễu Thăng được lệnh dẫn hai cha con Hồ Nguyên Trừng và Tạng Cẩu vào cung trước. Nơi này cách hoàng cung một đoạn cũng khá xa, không cẩn thận có khi còn lạc cả đường, mất vài ngày may ra mới đến nơi. Thành thử ba người phải vào cung từ sớm, đợi sẵn chỉ việc chờ Chu Đệ hạ chỉ là lên bảo điện diện thánh mà thôi.
Phiêu Hương là một bé gái, một thân một mình ở nhà cũng không ổn, nên được dẫn theo.
Tạng Cẩu lại lén lút đưa hết số bạc nó trộm của tên quan lớn họ Lại cho cô bé câm, dặn mấy ngày tới phải chăm sóc cho hai mẹ con cô bé bán tò he. Cô bé gật đầu, coi như là đồng ý.
Đoàn người rồng rắn lên đường.
Bây giờ trở lại với tên quan lớn Lại.
Tên quan lớn họ Lại vừa phát bạc xong, đang định ôm cục tức về nhà, thì bỗng thấy đoàn cấm quân theo đường cũ quay về.
Trùng hợp thế nào, hắn lại quay lại nhắm đúng lúc Tạng Cẩu với Phiêu Hương đi ngang qua.
Trông thấy “ kẻ thù ” ngang nhiên đi cùng với đoàn cấm vệ, tên quan lớn Lại vừa mừng, vừa hốt.
Hắn kéo áo một cấm vệ đi sau cùng lại, lợi dụng tay áo che chắn dúi ngay một nén bạc lớn vào tay y. Trông thấy món hời, tên cấm vệ cũng đứng lại, lẹ làng nhét nén bạc vào ngưc áo.
“ Tiểu ca cho ta hỏi, mấy vị được hộ tống kia là ai thế? ”
Gã cấm vệ nói:
“ Ta cũng là hạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542125/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.