Tiếng kêu của đồng bạn đánh động những tên hộ vệ khác. Cả đám hằm hằm tuốt vũ khí, vây lấy Liễu Thăng định trả thù cho thằng bạn.
Mỗi tên giữ chặt một cây lượng thiên xích, xem ra mặc dù quen thói ngang ngược, bọn chúng còn chưa vô pháp vô thiên tới mức sẵn sàng giết người.
Liễu Thăng bèn nhảy xuống ngựa, cắm mũi thương xuống đất. Đoạn lấy từ sau lưng con ngựa xuống một cây bổng sắt. Bổng này là sau khi cậu về Kim Lăng, mới nhờ người rèn gấp cho một thanh để tiện việc luyện chiêu.
Thủ lĩnh của đám hộ vệ quát lên:
“ Tạp chủng, đánh huynh đệ tao thì mày chết chắc rồi! ”
Sau đó, y vung thanh lượng thiên xích lên, hùng hổ chạy tới toan bổ vào đầu Liễu Thăng.
Vụt.
Lưỡi xích đã nhanh, nhưng Liễu Thăng còn nhanh hơn. Tên thủ lĩnh hộ vệ mới chạy đến, cậu đã bước sang một bước, lưỡi xích sượt qua đầu vai Liễu Thăng một cách vô hại.
“ Aaaaaa!! ”
Gã hộ vệ kêu thảm thiết, nước mắt nước mũi ứa ra từng hồi. Đồng bọn y thấy thủ lĩnh không rõ nguyên cớ gì lại rú lên như lợn lên bàn mổ, cứ nhìn nhau mãi xem.
“ Nhìn kìa! ”
Rốt cục, sau mấy hơi thở, cũng có một tên la lên, ngón tay chỉ xuống chân hai người.
Chỉ thấy gót giầy của Liễu Thăng giờ đang nghiến chặt lên bàn chân tên thủ lĩnh hộ vệ. Phải biết bàn chân là nơi hội tụ rất nhiều huyệt đạo, kinh lạc liên quan mật thiết tới phủ tạng và đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542124/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.