Tạng Cẩu nhìn ông một cái thật sâu.
Nói đoạn, nó hỏi:
“ Ông có biết ai là Phượng Sơn Thần Long hay không?? ”
“ Mỗ sinh ra ở Phượng Sơn, lộ Lạng Giang, tên chữ lấy là Ứng Long. Cậu thử đoán xem. ”
Nguyễn Phi Khanh tủm tỉm cười, khiến hai đứa nhỏ chẳng đoán nổi ông nghĩ gì trong đầu.
Chỉ đến khi Tạng Cẩu đưa chiếc trống con ra, nói mấy câu với ông, thần sắc Nguyễn Phi Khanh mới thoáng qua vẻ nghiêm túc.
Sáng hôm sau…
Trương Phụ cho tổ chức một buổi lễ cực kì long trọng ngay ở cửa biển Kì La. Một là tạ thiên tạ địa, hai đặng ca ngợi hoàng đế Trung Hoa, ba để luận công ban thưởng cho chư vị tướng sĩ.
Lão cho xây một cái bình đài đơn sơ, cao khoảng ba xích. Tứ phía giong cờ, bát phương căng lụa, kèn trống nổi lên đinh tai nhức óc. Phàm tướng sĩ nào được xướng tên thì bước lên bình đài đó mà nghe phong thưởng.
Tạng Cẩu, Phiêu Hương, hai cha con Hồ Quý Li đều là tù binh, nên càng xem càng mất hứng. Đặc biệt là Hồ Nguyên Trừng. Mùi vị nước mất nhà tan, đúng là không dễ chịu gì cho cam. Chớ nói là những kẻ cướp nước còn đang ăn mừng, tâng công nhau ngay trước mặt mình.
Liễu Thăng có công phá binh voi ở Đa Bang, đáng lẽ cũng phải được ban thưởng thật lớn. Song cậu chàng chẳng những từ chối, trong đại lễ còn không thấy bóng dáng đâu.
Trương Phụ cũng chẳng coi ấy là khinh thường hay tỏ thái độ. Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542101/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.