Đường rực rỡ lên đèn, một chiếc xe thể thao dừng lại trước cửa hiệu mắt kính
– “Quang ca, lần này không cần anh đích thân đến, đợt hàng mới cũng không vấn đề gì, em kiểm kê rất cẩn thận”. Ngồi trong xe, Trần Lâm thành thực nói
Người trước mắt từ nhỏ cậu đã nghĩ hắn thật vĩ đại, bộ dáng tuấn lãng, đến bây giờ vẫn là tấm gương cậu hâm mộ. Khi còn bé đã bắt đầu đi theo hắn, nhìn hắn dẫn dắt một đám trẻ đi chơi, thời điểm đó đã bắt đầu bộc lộ năng lực lãnh đạo của hắn. Mà hiện giờ, người này lại thành công trong sự nghiệp, trở thành quản lí một chuỗi cửa hàng mắt kính nổi tiếng khắp nước, từ Bắc Kinh, Thiên Tân, đến các thành phố lớn khác, làm sao người ta không bội phục cho được?
Sờ sờ đầu cậu, Trương Bá Quang cười nói. “Tiểu Lâm, anh còn không biết em sao, làm việc lúc nào cũng nghiêm túc đến nơi đến chốn, người toàn tâm toàn ý với công việc như vậy có thể sai sót trong kiểm kê sao? Nhưng Quang ca là quan tâm em, mới đến đây gặp em. Nói đi cũng phải nói lại, nếu không có năng lực, chỉ dựa vào quan hệ của chúng ta mà em có thể làm trưởng chi nhánh này sao?”
– “Không cần sờ đầu em, em cũng không còn là tiểu hài tử. Em chỉ nói một câu, anh lại nói nhiều như vậy….”. Trần Lâm reo lên
– “Hảo, hảo, là anh nói nhiều. Mau vào nghỉ ngơi đi, ngày mai còn làm việc”. Trương Bá Quang cười tươi nhìn người trước mặt vẫn còn kiểu oán giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-theo-tu-nhien-nuoc-chay-thanh-song/1517480/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.