Lân vương cười hì hì một tiếng, Điểm Điểm tuy nhỏ, có lẽ thật sự rấtmuốn biết cha ruột của mình là ai, nhưng hắn tin rằng Điểm Điểm nhấtđịnh sẽ lựa chọn ở bên Tiểu Tiểu. Đừng thấy bình thường Điểm Điểm chêbai Tiểu Tiểu ngốc, thật ra, Điểm Điểm vẫn rất yêu thích Tiểu Tiểu.
Nhìn dáng vẻ chẳng khẩn trương tẹo nào kia của Lân vương, gương mặtĐiểm Điểm có chút mất hứng, cha chẳng thèm quan tâm đến mình sao? Bécười xấu xa:
“Con đã nói, đương nhiên là theo cha ruột của con rồi. Cũng chẳngbiết ai là cha ruột của Điểm Điểm nữa, nhưng Điểm Điểm thật sự muốn biết cha ruột là ai lắm đấy?”
Sắc mặt Lân vương tối lại, thật ra hắn sớm nên nghĩ đến, Điểm Điểm sẽ muốn cha ruột, đứa trẻ nào mà không hi vọng biết được cơ chứ? Huống hồlà thông minh như Điểm Điểm?
“Ờ…”
Cố gắng khiến giọng nói của mình bình tĩnh một chút, nhưng Điểm Điểm nhạy bén cảm giác được, bé vui vẻ bật cười:
“Cha, lúc nãy là gạt cha thôi. Còn lâu Điểm Điểm mới làm thế nhé?Điểm Điểm thích cha, thích mẹ, dĩ nhiên là ở bên hai người rồi.”
Thấy cha lo lắng vì mình, thật tốt! Điểm Điểm cười vui vẻ, mà Lâncương cũng cười hiểu rõ, Điểm Điểm này, ban nãy là đang trách mình làmlơ nó ư?
***
Không khí buổi sáng rất tốt, thái dương treo cao trên trời, chiếukhắp nơi đều ấm áp, lúc Tiểu Tiểu dậy, ánh nắng nương theo màn giườngrọi vào, mà bên cạnh Tiểu Tiểu trống không, Lân vương và Điểm Điểm sớmđã chẳng biết đi đằng nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405876/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.