Làn môi nóng rực phủxuống, dịu dàng mút lấy cánh môi hồng của Tiểu Tiểu, hắn thật sự đã hạquyết tâm, không bỏ qua cho nàng nữa…
____________________________________________
“Nương nương, người sao vậy? Không sao đấy chứ?” Mắt đưa tiễn tiểu thư tướngphủ rời khỏi, lúc Hoa Nguyên đẩy cửa đi vào, liền thấy Tiểu Tiểu ngồibẹp trên ghế, vẻ mặt hiu quạnh.
“Ta không sao!” khẽ xua tay, nàng thì có chuyện gì được chứ? Chẳng phải chỉ là khi nghĩ đến việc ThủyThủy và Lân vương lăn lộn trên giường, cảm thấy hơi chạnh lòng thôi sao?
“Lão đại, rốt cuộc người sao vậy?” Trước nay Lão đại đều hăng hái, có baogiờ thấy nàng ấy suy sụp như vậy đâu? Hoa Nguyên quan tâm đỡ lấy cánhtay Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu cười nói:
“Không sao thật mà, chỉ là trong lòng hơi buồn thôi!”
Đúng thế, nàng chỉ là thấy hơi buồn, vì Thủy Thủy, vì Vu Hoa, càng vì Lânvương! Ban nãy lúc có mặt Thủy Thủy, nàng còn có thể tự an ủi mình rằngLân vương sẽ không làm ra loại chuyện đó đâu, nhưng Thủy Thủy vừa rờiđi, trong lòng nàng lại không chắc chắn, suy cho cùng thì không có mộtnữ nhân nào lại đi lấy chuyện này làm trò đùa được. Mà Thủy Thủy, nàngta cũng hiểu Lân vương, nàng ta không thể đem đứa con không phải của Lân vương gán lên người Lân vương được.
“Nương nương, người muốn đi đâu vậy?” Lấy làm khó hiểu mà nhìn thân hình không ổn định của Tiểu Tiểu, Hoa Nguyên vội đi theo.
“Không có gì, ra ngoài đi dạo!” Khẽ thở dài một hơi, tại sao phải gặp nữ nhân này chứ, nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405821/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.