Cũng là đêm dài, có người tựa gối liền ngủ, nhưng lại có người ‘cô chẩm nan miên’.
Vu Hoa nằm trên giường, trước mắt cứ nghĩ đến đôi môi sưng lên của TiểuTiểu cùng với bộ dáng nắm tay bên nhau của hai người họ, trong lòng liền buồn bực khó chịu. Nàng vốn là do mình quen biết trước, nhưng sao lạiđể Lân Vương chiếm trước chứ? Nghĩ đến sự si mê của Thủy Thủy đối vớiLân Vương, có thể để Thủy Thủy mê hoặc Lân Vương không?
Nghĩ đếnmuội muội, tim hắn cũng hơi nhói lên, thật sự phải để cho muội muội đitrêu đùa Vương gia sao? Thủy Thủy có thể thích ứng với cuộc sống trongVương phủ không? Chính mình chỉ có hai muội muội, một người đưa vàohoàng cung, đã cắt đứt hạnh phúc cả đời; mà người còn lại, cũng muốn đưa đến Vương phủ sao?
Trong lúc suy tư, hắn đi tới trong viện, bấttri bất giác, liền đi đến ngoài phòng nàng. Bên trong im ắng, chắc nàngđã ngủ say rồi. Thật muốn vào trong nhìn nàng, nhưng lại không dám.
Nhớ đên một màn bi thảm ngày đó của mình, hắn oán hận nhìn vào trong phòngThủy Thủy. Nếu như thể người ta biết, mình trốn dưới giường người khác,bị một chiếc giày bay đến đập vỡ mũi, chính mình còn có mặt mũi nào đểsống nữa?
Gió nhẹ nhàng thổi, Lân Vương đi về hướng tẩm thất của mình, nhìn thấy quản gia một bên cúi đầu, hắn bực mình hỏi:
“Lại chuyện gì nữa?”
“Vương gia…đêm nay tuyên người nào đến?” Ngữ khí run rẩy, đầu của hắn cúi thấp càng thêm thấp. Hôm nay hỏa khí của Vương gia thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405632/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.