“Tiểu Tiểu, nàng xácđịnh muốn giải độc sao?” Nhìn hướng Ngưu Phong đang đợi được chữa trị ,Lân Vương hỏi rất hoài nghi: “Ta như thế nào lại cảm thấy Tiểu Tiểu muốn giết người …”
Tiểu Tiểu nghiêm túc nhìn xuống, cười nói: “Vươnggia, như người vừa nói, ta cảm giác cũng có chút ổn rồi. Nhưng ta dùnglà châm, không phải đao nha, nếu như là đao, chính là giết người rồi…Ngưu Phong, ngươi sợ cái gì? Ta nói là ta dùng đao rồi… Không đúng, tadùng chính là châm, giết không chết ngươi!”
Tiểu Tiểu vừa nói hết lời, người bốn chân bị trói trụ kia càng run rẩy hơn, mà một bên lãomập sau khi chứng kiến, cũng vội vàng lau mồ hôi lạnh: “Tiểu tiểu cônương, có gì muốn chuẩn bị sao?”
Tiểu Tiểu quay đầu, tay buông lỏng châm, rơi xuống tay Ngưu Phong , hắn đau đớn kêu lên ô ô…
“Hả, thật xin lỗi, lúc nãy ta chưa cầm chắc a… Lưu chưởng quỹ , ông hỏi cócái gì muốn chuẩn bị, vậy ông trước hết chuẩn bị bàn rượu và thức ăn đi. Ta cùng công tử còn có Lân Vương đêm nay tại đây, chờ xem người cònviệc gì hay không, nhân tiện uống rượu ngắm trăng đi!”
“Được!Tiểu tiểu cô nương, cô nương có thể hay không đem kim châm kia lấy ratrước không ?” Lão mập chỉ vào kim châm trên tay con mình, hỏi.
“Ha hả, vừa rồi ta đã quên rút, xin lỗi!” Tiểu Tiểu rút cây châm xuống, cầm ở trong tay nghĩ:
“Còn không mau đi chuẩn bị? Lão đầu, lại đây nhìn, ta là lần đầu tiên hạ châm, đừng hạ sai huyệt vị …”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405630/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.