“Ngươi….ngươi vốnchính là con ả thối, hôm qua ngươi đã bỏ thêm cái gì vào canh của bọnta?” hắn tức đến nỗi mặt đỏ như gan heo, chỗ vừa nãy ta đánh hắn, giờphút này cũng hơi sưng lên, đỏ lên, nhìn rất buồn cười!
“Ngươinhìn thấy ta bỏ thêm cái gì vào canh sao? Ai có thể làm chứng?” Ta khinh thường hỏi, nếu Tiểu Tiểu ta đã hạ dược, mà có thể để các ngươi nhìnthấy, vậy ta sẽ không phải là đồ đệ của thần trộm nữa rồi.
“Saukhi cô nương đi qua nhìn một cái, bọn ta ăn xong liền bị tiêu chảy….”Một tên nam nhân gầy hơn Ngưu Phong một chút đi đến, nói chen vào.
“Tiêu chảy, đấy không phải chuyện bình thường sao? Ở bên ngoài ăn hại bụng, các ngươi không đi tìm tửu lâu, đến tìm ta làm gì?”
Thủy Thủy kéo kéo tay ta, hỏi khẽ:
“Tiểu Tiểu, sao ngươi lại gặp phải mấy người này?”
Ta cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Hôm qua muốn đùa giỡn ta, bị ta đùa lại…”
Nàng ta cười: “không sao, bọn họ không dám làm gì ngươi đâu…” ánh mắt trấnđịnh, khiến cho ta không thể không nhìn thêm nàng ta nhiều một chút,nàng ta rốt cuộc có thân phận gì?
“Nhưng tiểu nhị ở tửu lâu cũng bị tiêu chảy mà!” một tên nam nhân khác nữa nói.
“Đấy là vấn đề của thức ăn, liên quan gì đến ta….Í, Ngưu Phong, mặt củangươi sao vậy? Cái mặt vốn béo ục ịch như heo, bây giờ vừa phì vừathũng, đỏ đỏ càng ngày càng giống… cái mông đít của khỉ, hơn nữa, nênnói là giống cái mông đít của khỉ mẹ, mông đít của mấy con khỉ khác đâucó to như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/22012/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.