Vừa tỉnh giấc, ta liền nghênh ngang đi trên đường hỏi thăm phòng ở, cũng coi như thật sự códuyên, vừa đi dạo chốc lát, thì đụng phải nữ tử hôm trước ta giúp nànglấy lại hà bao. ta còn chưa nhìn thấy nàng ta, thì nàng ta đã chú ý đếnta rồi, chào hỏi ta từ xa, nếu không phải ngày đó nàng ta nhìn soái cavới ánh mắt nóng bỏng quá gây chú ý, thì ta đã không nhớ ra nàng ta rồi.
” Vị cô nương này, hôm đó đa tạ cô nương đã giúp đỡ ” nàng ta thân thiết chạy đến trước mặt ta, ôn nhu nói.
Ta lắc đầu: ” Ta còn phải đa tạ cô nương đấy? không giao nộp ta cho quanphủ ta đã biết ơn lắm rồi ” ta đây là kẻ tiểu nhân, người khác đối vớita không tốt ta sẽ nhớ ở trong lòng.
” Cô nương cười chê rồi, chỉ là hiểu lầm thôi….còn mong cô nương đừng để bụng! ” nàng ta cười làm lành nói, ta gật gật đầu:
” Ta đại nhân đại lượng, không biết hôm nay cô nương kêu ta lại, còn có chuyện gì khác không? hôm nay ta rất bận….”
Không kiên nhẫn nhìn lên đỉnh đầu mặt trời, hôm nay dậy trễ một chút, mới vừa ra ngoài một lát đã đến trưa ròi. Nếu như còn chưa tìm được phòng trọ,tối nay phải ngủ khách sạn rồi.
” Không biết xưng hô với cô nương như thế nào? Thủy Thủy hôm nay gặp được cô nương, tự nhiên muốn nói lời cảm tạ với cô nương. Nếu cô nương không chê, Thủy Thủy mời cô nươngdùng bữa cơm, được không? “
Nhìn thấy ánh mắt tha thiết của nàngta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/22011/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.