🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không cách nào lại gần được con người anh.



Và chính anh cũng cự tuyệt bất cứ ai đến gần.



Tô Chỉ đã hiểu ra đạo lý này.



Về sau cô lại nghĩ, làm sao Trình Hoài Cẩn có thể không biết Lý Niên là hạng người như thế nào cơ chứ? Tin, hoặc là không tin, anh kiểu gì chẳng có một loạt lý do đủ để thuyết phục bản thân.



Làm sao có thể thay đổi chỉ vì dăm ba lời nói của cô được đây.



Tô Chỉ thấy cũng phải thôi, nhưng cũng lại cảm thấy chạnh lòng.



Nhưng họ vốn dĩ là hai con người vĩnh viễn cũng không nên có sự tiếp xúc, đường ranh giới Trình Hoài Cẩn vạch ra thuở ban đầu, giờ đây cũng được Tô Chỉ vẽ lại theo cách tương tự.



Hai người họ sẽ mãi mãi cũng không phải người chung đường.



Từ sau ngày hôm ấy, Tô Chỉ đã duy trì thỏa thuận ngầm hồi ban đầu với Trình Hoài Cẩn, mỗi ngày bọn họ sẽ chỉ lên tiếng chào hỏi khách sáo với đối phương trên bàn ăn sáng.



Mỗi tối khi về nhà, Tô Chỉ cũng gần như không nhìn thấy Trình Hoài Cẩn. Khu vực hoạt động của anh phần đa là ở trên lầu, họ tựa như hai dòng sông Kinh-Vị, đục trong rõ ràng.



Mà từ sau khi Ngô Thụ Sơn gọi Trình Hoài Cẩn đến trường vào tối hôm đó, Tô Chỉ cũng không còn nhìn thấy Ngô Thụ Sơn một lần nào nữa. Vào một buổi sáng nào đó, cô đã hỏi thử Trình Hoài Cẩn một câu, khi ấy Trình Hoài Cẩn đã nói anh không thích bị người khác

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-phuc/2868087/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thuần Phục
Chương 8: Cơn sóng trào dịu dàng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.