Trình Hoài Cẩn chỉ hàn huyên đôi ba câu ngắn gọn với ông chủ nhà hàng, nhà hàng này là nơi lúc trước Giang Nghiên Nguyệt thường xuyên lui tới mỗi khi đến Bắc Xuyên.
Riêng tư, cao cấp, phù hợp với sở thích của cô ta. Về sau cô ta ở lại Mỹ để tiếp tục việc học, từ ấy anh cũng không đến đây nữa.
Sau khi chào hỏi ngắn gọn với ông chủ xong, anh liền quay trở lại phòng riêng.
Đẩy cửa bước vào, anh thấy Tô Chỉ đang nhoài người ra ghế sofa bên cạnh làm bài tập một mình.
Giang Nghiên Nguyệt quay đầu lại thấy Trình Hoài Cẩn bước vào, vội vàng đứng dậy: "Anh hai."
Trình Hoài Cẩn nghiêng đầu nhìn, “Gọi món chưa?”
“Vẫn chưa, đang đợi anh đấy.” Giang Nghiên Nguyệt nói rồi định kéo cánh tay Trình Hoài Cẩn để anh ngồi vào bàn ăn trước.
Trình Hoài Cẩn khẽ giơ tay nhường cô ta rồi bước về phía Tô Chỉ. "Ăn cơm trước đã?"
Tô Chỉ ngẩng đầu lên cười với Trình Hoài Cẩn, “Được.” Sau đó cô nghiêng người đi lướt qua anh.
Giang Nghiên Nguyệt rất khách sáo kêu Tô Chỉ cứ gọi món tuỳ thích, "Chị nghe nói ba mẹ em đều đi Mỹ hết rồi, em cũng đáng thương thật đấy, cứ một thân một mình."
Tô Chỉ nhìn mấy món ăn cứ hở tí là ba bốn con số trên thực đơn, hồn vía như đang bay bổng trôi dạt nơi nao.
"Cũng may bác Trình có lòng tốt, kêu anh hai thu nhận em. Chỉ có điều tính tình anh hai hơi lạnh lùng, em đừng để bụng nhé." Giang Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-phuc/2868076/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.