Khi anh lái xe quay về căn hộ, Giang Nghiên Nguyệt vẫn đang ở đó.
Vài món đồ trang trí bằng thủy tinh trên bàn đã biến mất, Trình Hoài Cẩn cũng chẳng buồn hỏi.
“Anh hai.” Giang Nghiên Nguyệt vừa thấy anh bước vào cửa là đứng bật dậy đi tới.
Nước mắt cô ta lập tức tuôn trào, vươn tay định ôm Trình Hoài Cẩn.
Trình Hoài Cẩn giơ tay ra chặn cô ta lại.
Cánh tay của Giang Nghiên Nguyệt cứng đờ, nước mắt lại càng rơi lã chã không ngừng. Cô ta cất giọng nghẹn ngào nói: "Anh hai, em xin lỗi. Thật sự xin lỗi anh. Vừa nãy em đúng là mất trí rồi nên mới ăn nói lung tung như vậy.”
Trình Hoài Cẩn xỏ dép đi vào phòng ngủ.
Giang Nghiên Nguyệt theo sát phía sau anh.
Vừa đẩy cửa phòng ngủ ra, quả nhiên cả bó hoa lẫn bình hoa đều không thấy đâu.
Trình Hoài Cẩn quay đầu lại, Giang Nghiên Nguyệt vội vàng giải thích: “Xin lỗi anh hai, là tại vừa nãy em không cẩn thận làm rơi bình hoa…”
“Còn chuyện gì không?” Nhưng ánh mắt anh nhìn qua đây lại quá đỗi lạnh lùng, như thể trận cãi vã vừa rồi hoàn toàn chẳng hề xảy ra.
Giang Nghiên Nguyệt nghẹn lời, nước mắt lại bắt đầu rưng rưng.
“Anh hai, nếu bây giờ anh không muốn chuyển ra ở chung với em cũng được, đợi khi nào kết hôn rồi dọn đi cũng không muộn.”
Trình Hoài Cẩn trầm giọng nói: “Được.”
Giang Nghiên Nguyệt hơi kinh ngạc, không ngờ anh lại đồng ý nhanh như vậy. Nhưng cô ta cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-phuc/2867975/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.