“Này…”
Khoa trương qúa vậy?
Nội dung vở kịch thế nào thoáng cái đã thay đổi đột ngột, từ lo lắng nghiêm túc chính kịch, biến thành sáo mòn vô lại kịch rồi? Tôi đẩy vai cậu, nhưng lo cho vết thương của cậu, không dám dùng sức.
“Việt Triển Bằng, cậu làm sao thế, đừng xằng bậy.”
Cậu vừa hôn cổ tôi, vừa bóp mông tôi, cố sức xoa nắn, thân dưới còn dán sát vào giữa hai chân tôi, không ngưng ma xát…
“Cậu bình tĩnh một chút, vừa rồi còn nghiêm trang, như nào lại đột nhiên động dục?” Tôi xoay đầu trái phải, trốn tránh đầu lưỡi nóng cháy của cậu không ngừng truy đuổi, “Đừng như vậy, miệng vết thương của cậu còn chưa đỡ, tôi cũng không muốn để cậu vào viện đâu.”
“Thấy anh, vết thương của em tốt lắm rồi. Chính bởi vì anh vẫn không chịu cùng em 10, thương thế của em liền trở nên trầm trọng, còn nghẹn nữa em tuyệt đối sẽ tèo.”
Cậu trai này một giây trước còn mượn rượu thêm sầu, chán chường đến tâm tàn ý lạnh, đảo mắt đã cười đến không nhìn thấy mắt đâu nữa, như là hồ ly gian trá trộm được gà mái. Tôi nheo mắt, mơ hồ nghĩ, mình hình như… Lại chui vào trong cái bẫy người nào đó tỉ mỉ thiết kế.
Không, nói chui vào tựa hồ còn không được chính xác, rõ ràng là tôi tự mình đưa lên cửa.
“Anh, lần này nhất định phải để em đi vào nha! Em cũng chịu không nổi nữa rồi, một tháng này quả thực không phải cuộc sống của con người mà, mỗi ngày đều đêm mơ làm tình với anh, còn như vậy nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-linh-thoi-dai/1331934/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.