Dịch: Amelie.Vo
Gloria chưa từng tiếp xúc với một người đàn ông xa lạ ở khoảng cách gần như vậy.
Kể từ khi sinh ra, nàng không được phép ra khỏi trang viên này.
Cha của Gloria – Nam tước Brown là một người khá thận trọng. Khi phát hiện mẹ của Gloria bỏ trốn, ông đã tăng cường số lính tuần tra và canh gác trang viên.
Đến tận lúc qua đời, mẹ của Gloria vẫn chưa một lần bước chân ra khỏi nơi đây. Bia mộ của bà nằm trơ trọi giữa những khóm hoa cúc dại.
Nam tước Brown không cho phép Gloria được tế bái mẹ của mình. Theo lời kể của ông, mẹ nàng là một người phụ nữ đáng thương bị “ác quỷ mê hoặc thần trí”.
Gloria chưa nhìn thấy ác quỷ bao giờ.
Mà có đôi khi con người còn đáng sợ hơn cả ác quỷ.
Nàng nằm thẳng người, mặt ngẩng lên, hơi thở dồn dập. Bên trong chỉ cách bên ngoài một lớp rèm che mỏng, gần trong gang tấc, mà thanh âm của người đàn ông đột ngột xuất hiện này tuyệt đối không hề nhỏ, lại phảng phất chút lười nhác và thong dong.
Gloria tin rằng, bên ngoài chắc chắn sẽ nghe được.
Thế nhưng lại không có một ai nháo nhào xông tới.
Chi tiết bất thường này khiến Gloria càng thêm cảnh giác.
Nàng hạ thấp giọng, hỏi: “Ngươi là ai?”
Song, giọng nói thầm thì của nàng lại bị người ở ngoài nghe thấy.
Người hầu gái câm vội vàng xốc màn cửa lên, tiếng vải cọ xát vào nhau tạo nên âm thanh sột soạt. Những đôi giày gót gỗ của họ phát ra tiếng động rất nhỏ khi bước đi trên thảm, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-hoa/474968/chuong-2.html