Lúc Lưu Thành nhận được cuộc gọi cũng là lúc anh nằm vật xuống giường, động tình giữa mùa đông quả thật không dễ dàng gì vậy mà bị ngăn lại, thật phiền muộn mà. Thế nhưng khi nghe thấy giọng nói của cô gái truyền đến bên trong điện thoại, anh lại lập tức lên tinh thần.
Sau đó bác sĩ gia đình nhanh chóng đi đến địa chỉ được gửi.
Dịch đã được truyền suốt mười hai giờ, bác sĩ bàn giao một số việc cần chú ý. Khi thu dọn đồ đạc, anh ta còn không ngừng lầm bầm về việc phụ nữ có thể tiết chế một chút hay không. Đừng nghĩ đến việc chỉ lấy người đã có nhà có xe, tốt xấu gì cũng phải quan tâm đến sức khoẻ của người ấy, không nên cứ giày vò thân thể người yêu được.
Lục Dương bí mật kéo nhẹ áo của bác sĩ, ánh mắt lộ ra đầy vẻ xấu hổ.
Lộc Lâm Linh không nói gì, cô chỉ gật đầu ý là đã hiểu nhưng ánh mắt của cô không hề rời khỏi người đang nằm trên giường.
Khi mọi người đã đi hết, cô ngồi bên giường nhìn khuôn mặt đang nhắm mắt trước mặt nhưng vẫn không giấu được vẻ quyến rũ. Nhớ lại Lục Dương trước kia, cô cảm thấy cậu thiếu niên thanh tú trước đây thoáng chốc đã mang thêm vài phần kiên nghị nam tính của đàn ông.
Tuy rằng cảm thấy nhà họ Triệu kia không phải là nơi tốt đẹp gì, nhưng ít nhất cũng không phải lo lắng. Những ngày này, mỗi khi thấy anh cô luôn cảm thấy vài phần tang thương.
Giống như muốn đưa tay khẽ vuốt mặt anh, nhưng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-gio-den-gap-em/1765364/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.