🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kết quả kiểm tra thành tích hàng tháng đã có, Lộc Lâm Linh lần đầu tiến vào tốp 50, bà Lâm lúc nào cũng vui như hoa nở. Lục Dương thì cũng không ngoài dự liệu, xếp thứ nhất.

Lục Mạn đối với thành tích của Lục Dương không bao giờ hỏi tới, ngày trước bà học cũng rất giỏi nên có cảm giác con trai của mình  cũng sẽ không quá kém. Chỉ là con trai càng lớn, mặc dù gương mặt rất giống bà, nhưng mà vẫn không che giấu nổi hình bóng của người kia.

Có lúc ăn đang ăn cơm, đưa mắt nhìn con trai của mình ngồi ở đối diện, những hình ảnh của quãng thời gian đã qua kia lại lóe lên, gương mặt lạnh lùng ngày nào lại chồng lên gương mặt của Lục Dương, làm cho bà run lên.

Đã mười lăm năm, tránh mười lăm năm, cuộc sống đã yên bình, êm ả hơn rất nhiều, quên đi những kỷ niệm đau buồn của quá khứ.

Dạo gần đây Lục Dương rất vui, trên sân bóng cũng có thể chuyền thêm mấy trái bóng, lúc đoán đề cũng nói nhiều hơn một chút, đối với chuyện đùa giỡn của mấy đứa con trai, thỉnh thoảng cũng sẽ nhảy vào phụ họa mấy câu. Tính cách hòa đồng, hiền hòa như vậy, làm làm cho bạn bè rất ngạc nhiên. 

"Lần trước cậu hãm hại cậu ấy như vậy, chả lẽ cậu ấy không bị sao?"

"Không có, ngày hôm qua cậu ấy còn đem PSP 1000 cho tớ mượn."

"Cái gì?! Con bà nó, chẳng lẽ là cậu ấy thích bị hành hạ? Vậy tại sao lúc trước tớ quang quang cho cậu ấy gánh hộ một cái nồi, con mụ nó,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-gio-den-gap-em/1765355/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.