Mưa gió đã tới.
Bầu trời u ám đè lên lớp mây đen kịt đục ngầu, bốn, năm giờ chiều, đường phố đã mờ mờ một khoảng. Cuồng phong nổi lên, mang theo cơn mưa to như hạt đậu lách bách đánh vào hàng lưới chống trộm trên mái hiên. Thành Dương vất vả bung dù, đội mũ trùm cúi đầu bước đi.
Đây là nơi mà đa số thị dân tuân thủ pháp luật sẽ không đặt chân đến, dường như thành phố Hải Hà trên bản đồ chỉ là u nhọt khó trị, là vết thương thối rữa. Chân tường bong tróc chất đầy rác thải, ruồi nhặng vo ve lượn quanh. Hai ba “chim vàng anh” (gái điếm) trước cửa sổ uể oải vẫy khách, nước bẩn tụ lại bên dưới thành một khe nước nhỏ. Thành Dương cẩn thận tránh đi để không đạp lên bất cứ thứ gì, thế nhưng mưa quá lớn, nhuộm ướt cái quần dài của y từ đầu gối xuống thành màu lam đậm như mực Tàu, giày da cũng bị vấy màu đất nâu vàng.
Y muốn đến nơi này tìm một người.
Dẫn đường trẻ tuổi nghỉ chân giữa giao lộ, hai lối rẽ rộng chưa đầy một mét tách ra kéo dài đến chỗ ngoặt tiếp theo, y giương mắt nhìn qua, tầng tầng lớp lớp tòa nhà cũ kĩ liền kề nhau, chạy dài thành mê cung tường cao.
Thành Dương lặng lẽ thở dài.
“Ê.”
Một chiếc đũa bay tới đâm vào tán dù, rồi lộp bộp rơi xuống nằm dưới chân y, Thành Dương theo âm thanh nhìn về phía trước, trên lầu ba có cô gái vẫy tay với y: “Gọi anh đó, anh đẹp trai.”
Thành Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-duong-tuong-nga-tuan-duong/2005335/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.